Lợi dụng cùng phòng với em tiếp viên.
Mẹ kiếp, tôi cá là cô ấy đã coi số tiền ăn cắp đó như một món quà mang đi. Con đĩ bẩn thỉu! ‘ Tôi từ trong thùng rác nhìn ra ngoài và quan sát kẻ săn đuổi của chúng tôi đang lê bước trở lại lối vào khách sạn.
Tôi đợi vài phút nữa. Âm thanh của thành phố trở thành bối cảnh cho tiếng thở gấp gáp của chúng tôi. Tôi nhận thấy một vết bầm nhỏ ngấm trên má Jen.
“Được rồi, tôi nghĩ chúng ta nên đi.” Tôi đứng thẳng dậy và mang Jen theo, chân cô ấy hơi run khi di chuyển.
‘Tôi sẽ đi đâu đây? Ít nhất họ đã cho tôi một nơi để ở. ‘
“Tôi sẽ…” Tôi lạc bước khi đầu tôi nghĩ ra sáu ý tưởng khác nhau và ghi tất cả chúng xuống.